TRANG BÌA

www.lebichson.org

TRANG BÌA

        

..

 

QUANG TRUNG ĐẠI ĐẾ CA

ĐẶNG PHÚ PHONG

 

Trời đất mang mang khí thảm sầu

Phân chia đất nước đã dài lâu

Điêu linh thống khổ trùm dân Việt

Ai đấng anh hùng lấp biển dâu?

 

*

 

Ta trượng phu hề chân đạp đất

Ngửa mặt lên trời hề hớp sao Đẩu, sao Ngưu

Trịnh, Nguyễn bạo tàn, Lê khiếp nhược

Đại nghĩa ngang trời ta cứu nguy.

 

Tiến quan di hề trống thần vang dội

Non Tây vời vợi hề nét uy nghi

Côn giang một giãi xanh hy vọng

Áo vải, anh hùng thay chiến y.

 

Qui Nhơn chước nhỏ đà thu phục

Phất phới cờ đào tiến Phú Xuân

Hùng quân oai khí sô sùng sục

Nhân dân tung cửa thét vui mừng.

Tham quan một bọn đành nuốt nhục

Phủ dụ muôn dân giữ lễ thần.

 

Ô hô! Phép nước loạn

Vua bất minh

Đã toan rút kiếm bất bình

Dẹp bầy lang sói dân tình an vui.

 

Thế Chiến Quốc, thế Xuân Thu

Nhà Lê cầu thanh là lẽ tất

Rước voi về dày mả Tổ tiên

Ta anh hùng thế quyết tiến lên

Ra tay sấn sét oai linh

Cho hai mươi vạn quân Thanh tơi bời.

 

Đô Đốc Tuyết, Đô Đốc Lộc - Thủy quân thống lãnh,

Dọc Trường sơn, Trần Quang Diệu điều binh,

Hai người cáng một - thay phiên,

Tiến quân thần tốc ngày đêm băng ngàn.

 

Họp nhau núi Tam Điệp,

Bất thần đánh địch quân,

Rồi ăn tết Thăng Long,

Lời ta như sắt thép.

 

A ha! Đây Hà Hồi!

Đây Ngọc Hồi!

Giặc thù tan vỡ,

Quân ta reo như trời long đất lở,

Lũ quân Thanh không trở kịp tay.

Hứa Thế Hanh tan xác,

Sầm Nghi Đống treo thây,

Gò Đống Đa mồ chôn quân cướp nước,

Tôn Sĩ Nghị chạy xuôi chạy ngược,

Ấn tín lệnh bài vứt bỏ, xa bay

Áo bào thuốc súng nhuộm đầy,

Hiên ngang giục tượng, Ồ đây kinh thành!

 

Tiếng trống trận cũng vừa chấm dứt,

Này ba quân! Ăn tết Thăng Long

riêng ta có một chút lòng

Cành đào xin gửi Ngọc Hân đang chờ

Bút son ta thảo vần Thơ:

“Ngọc Hân ơi nay ta đắc thắng,

Quà đầu xuân thương tặng khanh yêu,

Hoa đào một nhánh mỹ miều,

Hăng hăng khói súng thắm điều tóc tơ”.

 

Khắp đất nước tưng bừng mở hội

Hát ca xang cõi cõi thái bình

Riêng ta chừ chưa thõa chí bình sinh

Lưỡng Quảng đó đất mình không thể bỏ

Hỡi ba quân!

Hởi thần dân trăm họ!

Giặc Tàu kia có nợ ta đòi

Cho dù một tấc đất thôi

Quyết tâm giành lại đời đời chẳng phân.

 

*

 

Cá Côn Xé biển hóa chim Bằng

Vỗ cánh chín tầng chuyển trăm năm

Than ôi thế sự lao xao mộng

Sinh Tử vô thường hận hậu sinh.

 

ĐẶNG PHÚ PHONG

 

..

Phật giáo nhập môn     Phật giáo và xã hội     Phật giáo và văn hoá     Phật giáo và giáo dục     Phật giáo quốc tế    

Phật giáo sử - truyện     PG và vấn đề tái sanh     Thơ ca Phật giáo     Âm nhạc Phật giáo     Tin tức Phật giáo

Mẹ và Quê hương     Di tích & văn hoá đất võ     Bình Định: Đất & Người     Thơ ca Bình Định

Bài mới đăng tải     Nối vòng tay lớn     Thông báo     Linh tinh     Hình ảnh

Trang chủ     English     Liên lạc     Trang chủ

 

Hit Counter
ISP Internet Access

 

Thành lập

ngày 10 tháng 9 năm 2003