TRANG CHỦ

TRANG CHỦ

ĐẠO PHẬT CON ĐƯỜNG HƯỚNG ĐẾN GIẢI THOÁT GIÁC NGỘ - Many do not know that we are here in this world to live in harmony. Those who do know this do not fight against each other. (The Dhammapada, chapter 1, verse 6)

..

 

OLYMPIA - MỘT QUÃNG ĐỜI TÔI

THÍCH NGUYÊN KIM

 

Olympia là thủ phủ của tiểu bang Washington. Đây là một thành phố có nhiều cơ quan làm việc của nhà nước. Cơ quan chính thức – Toà Thị Chính - là một tòa nhà xây dựng theo mẫu của tòa bạch ốc nhưng nhỏ hơn, làm bằng đá cẩm thạch trắng. Chung quanh có vườn hoa, sân cỏ, bồn phun nước, và những rặng cây hoa anh đào Nhật Bản trồng hai bên đường, đến mùa xuân thì nở rộ đồng loạt rất đẹp. Du khách thường đến thăm viếng và dạo chơi trong công viên bao bọc chung quanh tòa nhà trắng nầy.

Phố xá, cửa hàng buôn bán không to lớn như ở Seattle. Dân chúng đa số là công chức làm việc trong các cơ quan chính phủ, người Việt Nam chỉ có vài ngàn người, ở đây có chùa Liên Hoa của người Việt thường đến tham dự các buổi lễ Tết.

          Ngay lúc vừa đến Hoa Kỳ, vào những ngày đầu tháng giêng năm 2001, tôi đã đến chùa Liên Hoa tại Olympia để tham dự Lễ Tết Tân Tỵ với Phật tử và đồng bào tại đây. Mùa Xuân đầu tiên trên đất Mỹ là một kỷ niệm khó quên.

Chùa Liên Hoa - Olympia

 

Ngày 28 tháng chạp năm Canh Thìn (2001). Tôi lên Seattle, thầy Nguyên An đón tôi tại phi trường Sea-Tac, Thầy lái xe đưa tôi về chùa Cổ Lâm. Vừa nghỉ ngơi qua một đêm đến sáng mai thì có anh Quảng Huy, Hội trưởng chùa Liên Hoa lên xin Thầy Nguyên An cho một vị về chùa Liên Hoa, để hướng dẫn và tổ chức lễ đón Tết Tân Tỵ. Thầy Nguyên An liền giới thiệu tôi vế đó ăn Tết.

Theo xe anh Quảng Huy, về chùa Liên Hoa. Thời tiết ở đây đang là giữa mùa Đông nên rất lạnh, tôi bỡ ngỡ nơi xứ lạ quê người. Vừa buồn nhớ vừa chịu cái lạnh ghê người, nhưng các Phật tử tại đây cũng hiểu hoàn cảnh mới mẻ của tôi nên bày tỏ cảm tình săn sóc lo lắng mọi sự làm cho tôi cảm thấy ấm áp, an tâm và sẵn sàng chuẩn bị để đón Xuân Tân Tỵ.

Buổi lễ Sám Hối cuối năm, Đón Giao Thừa và Mừng Xuân Di Lặc, bắt đầu từ 9 giờ tối 30 tháng chạp năm Tân Tỵ, cho đến quá nửa đêm. Phật tử và đồng hương có một số người Mỹ đến chùa thật đông vào khoảng 300 người trong chùa chật hết không còn chỗ người ta phải đứng ra phía trước sân để tham dự Lễ Đón Mừng Xuân Mới.

Sau Lễ Sám Hối, các em Gia Đình Phật Tử dâng hoa cúng dường Tam Bảo, múa Lân và văn nghệ. Múa Nhạc Kịch, và đốt pháo, có Anh Sơn Huynh Trưởng GĐPT. Hát Lôtô thật hay. Cúng Giao Thừa và Lễ Vía Di Lặc xong, quý Thầy có lời chúc đầu năm và  phát quà mừng tuổi, tất cả những ai đến chùa đều có phần quà là một trái cam, bom, hay qúyt và một phong bì tiền lì xì. Đặc biệt có thầy Ananda người Tích Lan thường trú tại chùa Liên Hoa đã 4 năm, phát quà rất nhiều cho các em nhỏ. Tiếp theo các bác trong ban đại diện chùa mừng tuổi quý Thầy Ananda và tôi. Cuối cùng buổi lễ hoàn tất mọi người ra về lúc 2 giờ sáng ngày mồng một Tết, từ đó cho đến ngày mồng 3 Tết người ta đến chùa lễ Phật đầu năm lai rai, mỗi ngày độ vài chục người.

      Trong bài nói chuyện đầu năm mới về vấn đề Cầu An, tôi gợi ý xưa nay vào ngày đầu Xuân ai cũng chúc mừng và mong muốn có được một năm mới tốt đẹp nhiều may mắn hạnh phúc, làm ăn phát đạt, sức khỏe dồi dào… Nhưng có thật sự như ý muốn không, hay là phần nhiều bị thất bại trái ý, gặt hái nhiều khổ đau phiền não… Cho nên cầu cho hết năm để đến đầu năm mới lại cầu xin và chúc tụng những lời hay ho tốt đẹp nữa. Nếu chúc gì mà được nấy thì ai lại không muốn cầu chúc và cầu xin Phật trời thánh thần ban phúc, lộc thọ… Nếu chỉ đến chùa hay nhà thờ cúng dường một ít tiền bạc, phẩm vật để cầu xin cho suốt năm khỏe mạnh, phát tài hưởng lộc…mọi sự đều hanh thông tốt đẹp, thì quá dễ dàng, chẳng còn ai chịu khó để tu hành, làm lành tránh dữ nữa, chỉ việc ăn chơi, làm điều bất thiện gây nhiều tội lỗi rồi đến cầu xin tha tôi được phước, như thế là trái luật nhân quả, như vậy là tham lam quá. Theo tôi thì quý vị có chịu khó nhọc tu hành, kiềm chế thân tâm không theo đòi ăn chơi của thế gian, trong ba ngày Tết nhín ít thời gian đến chùa làm lễ sám hối, lễ Phật đầu năm trong ba ngày thể thêm phước bớt tội thì may ra trong năm mới được bình an hạnh phúc, nếu không có công phu thì chẳng thể nào có kết quả được đâu. Do đó trong ba ngày mồng 1-2-3 Tết chúng tôi tụng và lạy Từ Bi Thủy Sám Pháp vào 3 buổi chiều và trọn một bộ, ai nấy đều cảm thấy nhẹ nhàng vui vẻ…

Tiếp theo 3 năm sau đó năm nào tôi cũng về chùa Liên Hoa đón mừng Xuân mới và tham dự các buổi lễ lớn nhỏ với các Phật tử. Bây giờ vì nhu cầu nên tôi lại trở về chùa để cùng quý Phật tử xây dựng đạo tràng Tịnh Độ, mong rằng mọi người đều có ý thức rằng trong thời buổi mạc Pháp nầy, ai cũng phải lo tu gấp kẻo tai ương hoạn nạn đến rồi chạy không kịp, đếnlúc nhắm mắt, sợ hãi kinh hoàng, không biết đi về đâu, muốn được bình an tỉnh trí trong lúc hấp hối thì ngay bây giờ phải phát tâm dõng mãnh tu tập tinh tấn, niệm Phật A Di Đà cho được nhất tâm, vậy mới bảo đảm được vãng sanh về cõi Tây Phương Tịnh Độ của Đức Phật A Di Đà. Thoát khỏi cảnh Ta bà khổ não vì sanh già bệnh chết….

 

Tôn tượng Bồ Tát Quán Thế Âm lộ thiên tại Chùa Liên Hoa - Olympia

 

SINH HOẠT Ở LIÊN HOA

Về lại chùa Liên Hoa lần đầu tiên sau một năm vắng mặt, để làm lễ Vu Lan 2549. Sáng Chủ Nhật 21 tháng 8 năm 2005 nhằm ngày 17 tháng 7 năm Ất Dậu, Chúng tôi đi với 3 Phật tử người Mỹ là James lái xe, Daniel sinh viên và Micheal học sinh thường đến chùa Cổ Lâm ở lại với tôi vào những ngày cuối tuần (thứ bảy & Chủ Nhật). Đến chùa Liên Hoa lúc 10:00AM , sửa soạn làm lễ lúc 11:00AM. Buổi lễ năm nay có khoảng 100 Phật tử và đồng hương đến tham dự, cũng có các em trong gia đình Phật Tử dâng hoa cúng dường và hát bài Trầm Hương Đốt. Cài Hoa Hồng. Sau buổi lễ chính tức tôi nói chuyện về đề tài Báo Hiếu Phụ Mẫu. Kể lại chuyện đi xem vỡ kịch Báo Phụ Mẫu Trọng Ân do đoàn kịch của Ban Từ Tế gồm có 60 diễn viên người Đài Loan, đi trình diễn khắp thế giới có 2 mục đích, thứ nhất là khuyên dạy thế hệ trẻ về chữ hiếu , làm con phải biết báo đền công ơn cha mẹ sinh thành. Họ biểu diễn rất hay làm cho mọi khán giả đều xúc động rơi nước mắt. Thứ hai là bán vé (mỗi vé vào cửa là 18 Dollas) để lấy tiền làm quỹ cho Hội Từ Tế tại Đài Loan do một Sư Cô lãnh đạo, chỉ trong vòng 10 năm mà đã có ảnh hưởng khắp nhiều nước trên thế giới nhất là cứu trợ cho các nước nghèo khổ, giúp đỡ các thiên tai bão lụt, động đất… xây dựng những cô nhi viện nuôi trẻ mồ côi, nhà dưỡng lão, trường học, bệnh viện. Bởi hội Từ Tế làm việc với lòng nhiệt tình thành tâm muốn cứu giúp kẻ nghèo khó hoạn nạn, không vì tư lợi, không vì danh tiếng cá nhân, cho nên được rất nhiều người đủ mọi thành phần trí thức, bác sĩ, thương gia tình nguyện giúp đỡ.

Đối với người Phật tử việc báo hiếu cha mẹ có hai phần một là về vật chất phải chăm lo việc ăn ở đầy đủ, thứ hai là về tinh thần mình phải lo tu tập làm người tốt có đạo đức trong xã hội, chịu khó nhọc chăm nuôi săn sóc cha mẹ lúc già yếu bệnh tật, luôn luôn làm cho cha mẹ vui lòng, không để cho các bậc cha mẹ về già phải sống cô đơn buồn tủi… Nếu cha mẹ chưa biết tu hành thì tìm phương tiện hướng dẫn các vị đến với đạo Phật, học hỏi giáo lý, hiểu rõ luật nghiệp báo, luân hồi, nhân quả, biết niệm Phật A Di Đà, thành tâm phát nguyện cầu vãng sanh về Tịnh Độ, đây là cách báo hiếu có ý nghĩa tốt đẹp nhất của người con Phật. Và chính mình cũng nên tu hành siêng năng đến chùa để cho con cháu lấy đó làm gương, khỏi mất gốc, khỏi chạy theo văn minh vật chất Tự Do Cá Nhân của Tây phương, quên hết truyền thống Hiếu Nghĩa và Tôn Sư Trọng Đạo của Á Đông. Nếu không hướng dẫn các em từ nhỏ thì sau nầy khi lớn lên đa số phụ huynh gặp phải nhiều lo âu buồn phiền vì con cái không vâng lời, không biết tôn trọng và biết ơn ông bà tổ tiên, đến tuổi trưởng thành là ra ở riêng sống đời tự do phóng túng không kể gì đến gia đình cha mẹ anh em, bà con nữa… Đây là nguyên nhân làm cho xã hội rối loạn, bất an, làm cho mọi người đều bị ảnh hưởng lo buồn đau khổ.

Muốn cho gia đình có hạnh phúc thì trước hết con cái phải biết hiếu thảo, biết nghĩ đến công ơn cha mẹ, ông bà, biết tôn trọng các thầy cô giáo, các bậc tu hành chân chánh… Nếu không có những căn bản nầy thì không thể tìm đâu ra đời sống hạnh phúc được.

Sau Lễ Vu Lan, đạo hữu Quảng Huy, Hội trưởng chùa Liên Hoa, lên Seattle trình bày hoàn cảnh của chùa đang cần một Thầy về để giúp đỡ việc tu tập của các Phật tử… Thầy Nguyên An viện chủ chùa Cổ Lâm hiểu được sự cần thiết nên đã đồng ý cho Tôi về đây sinh hoạt vì tôi đã có liên hệ với chùa Liên Hoa từ 4 năm nay rồi.

Chiều thứ ba, ngày 6 tháng 9, anh Quảng Huy lên Chùa Cổ Lâm chở tôi về chùa Liên Hoa. Cùng về ở lại chùa với tôi có một nhà sư người Mỹ, đệ tử Hòa Thượng Duy Lực, tu thiền đã 12 năm, pháp tự là Lực Chứng (tên Mỹ là Charles Lloyd). Sư thích tìm nơi yên tĩnh để ngồi thiền. Mỗi ngày ngồi thiền 3 lần sáng, chiều và tối, mỗi lần ngồi 1 giờ rồi đi thiền hành một giờ. Khi nào rảnh thì đi thiền hành ngoài vườn chùa. Sư im lặng ít nói, cũng như mấy đứa đệ tử Mỹ của tôi vậy, luôn luôn im lặng, ai hỏi điều gì cần thiết lắm mới trả lời, không thì thôi, giống như là tu tịnh khẩu vậy. Chùa để cho một phòng riêng, Sư Mỹ nầy cũng ăn gạo lức và rau trái như tôi nên việc nấu nướng dễ dàng. Lực Chứng có cha mẹ ở Origon nên thỉnh thoảng khi cha mẹ đau ốm cũng lái xe về thăm. Mong rằng chúng tôi sẽ sống an ổn để tu tập và hướng dẫn cho Phật tử nơi thủ phủ Olympia nầy.

Mỗi ngày chúng tôi thức dậy lúc 4:30 AM, Tụng kinh ngồi thiền từ 5 AM đến 6 AM. 7 giờ ăn điểm tâm. 12 giờ ăn trưa. 6 giờ ăn bữa chiều. 7 giờ tụng kinh. 8 đến 9. PM thiền hành. Và đi ngủ lúc 10:00PM.

Phật sự của chùa Liên Hoa là mỗi ngày Chủ Nhât, Phật tử về chùa tụng kinh, lễ Phât. Các em trong GĐPT sinh hoạt từ 12:00 đến 2 :00PM. Người lớn Tụng kinh A Di Đà và niệm Phật từ 2 đến 3:00PM. 3:15 đến 4:00PM  học Phật pháp. Mỗi tháng có một ngày Huân Tu Niệm Phật từ 9:00AM đến 9:00PM chỉ ăn một bữa trưa đơn giản. Chuyên tâm niệm Nam Mô A Di Đà Phật vừa ngồi niệm Phật một giờ rồi đi kinh hành niệm Phật, tụng kinh A Di Đà và học hỏi cho thấu hiểu pháp môn Tịnh Độ để phát khởi Tín Tâm. Tinh tấn niệm Phật cầu nguyện vãng sanh  về cõi Tây phương Cực Lạc của Đức Phật A Di Đà, lấy đây làm mục đích chính yếu của việc tu hành suốt cả cuộc đời của người con Phật.

 

Mỗi buổi sáng sau khi ăn điểm tâm xong, tôi đạp xe một vòng quanh các con đường trong xóm độ 5 miles. Rồi về phòng đọc sách nghe băng giảng hay xem DVD nhiều nhất là của pháp sư Tịnh Không thuyết giảng về pháp môn Tịnh Độ. Cũng có nhiều CD. Và VCD của Hòa Thượng Tuyên Hóa hay của Thiền Sư Nhất Hạnh…. Nhờ những phương tiện nầy mà tôi có thể học hỏi để mở mang kiến thức và lựa chọn con đường tu hành chuẩn bị cho những tháng năm còn lại của cuộc đời, nếu không có nơi bình an thanh  tịnh như cảnh chùa Liên Hoa nầy để gia công tu tập thì chẳng biết ngày nào mới hạ thủ công phu được. Không thể nào cứ chạy mãi theo công việc thế gian, không thể nào hưởng thụ đời sống vật chất, bị ràng buộc bỡi danh lợi bạc tiền, gia đình con cái… mà có thể chuẩn bị tư lương đầy đủ cho ngày ra đi vĩnh viễn, không thể nào làm chủ được mình trong giờ lâm chung. Không thể nào nhất tâm niệm Phật trong cơn đau đớn kinh hoàng trong lúc hấp hối được. Nếu luôn luôn nghĩ tưởng đến cái Chết sắp đến thì con người mới biết xả ly tham ái, sân hận si mê, để tìm đường về Cực Lạc nơi cõi Tịnh Độ của Đức Phật A Di Đà được.

Về ở chùa Liên Hoa được hai tuần thì có anh Hiến, cô Kim Anh và vài đạo hữu ở Seattle về thăm có đem theo quà bánh lá gai, rau quả và mè đen để chúng tôi ăn với cơm gạo lức. Đến chiều chúng tôi ăn bánh Khoái (bánh xèo) do cô Quý từ Santa Ana, Cali với anh Sĩ và con trai là Minh Quang lên thăm ở lại chùa với chúng tôi một tuần, hàng ngày tu tập tụng kinh, niệm Phật và đi thiền hành quanh vườn chùa. Đặc biệt cô Lê Thị Quý, con Bác Lào, gốc người Huế, vào lập nghiệp tại Sông Cầu, Phú Yên. Bác là chánh đại diện GHPG tại quận Sông Cầu,  Ngày vào dạy học tại trường Trung Học Sông Cầu, chính bà mẹ của cô Quý nấu cơm chay cho tôi ăn. Nên tôi rất quen thân vơí gia đình nầy. Sau đó tôi lên chùa Long Quang vừa tu tập vừa đi dạy học. Thầy Nguyên An cũng ở tại đây để đi học.

Anh Sĩ cũng là giáo viên dạy tại trường Trung Học Sông Cầu từ năm 1964,  khi tôi đã vào dạy học tại trường Trung Học Bồ Đề Tuy Hòa. Bây giờ sau 40 năm mà chúng tôi còn gặp lại nhau thật là hy hữu. Minh Quang lái xe cho anh Sĩ và cô Quý đi từ Cali lên Olympia, đem theo những vật dụng như bột, nhân nhụy, các thứ khuôn để đúc bánh Bèo, bánh Xèo để làm bánh đãi chúng tôi, bởi vật suốt một tuần ngày nào chúng tôi cũng được thưởng những món bánh bèo, bánh bột lọc, bánh xèo, bánh canh, hay bún ngon lành, … do cô Quý làm với sự giúp đỡ của anh Sĩ. Tôi cứ tưởng mình về ẩn cư nơi chùa Liên Hoa hẻo lánh nầy hàng ngày chỉ ăn cơm gạo lức muối mè, tương chao đạm bạc thôi, không ngời lại có quý nhân đến làm đủ thứ bánh trái ăn uống hàng ngày như được ăn giỗ vậy.

 

Về đây mở hội Liên Hoa

Cùng nhau niệm Phật Di Đà nhất tâm.

Một nguyền thoát khỏi trầm luân

Liên Trì hải hội chân thân hiển bày.

Ta bà là chốn lưu đày

Sinh lão bệnh tử, thiên tai hoành hành.

Bọt bèo mạng sống mỏng manh

Cuộc đời như sợi chỉ mành treo chuông.

Thích Ca chỉ nẻo dẫn đường

Hướng về Tịnh Độ tìm phương thoát nàn.

Sá gì mật ngot trần gian

Một phen dứt sạch buộc ràng thế nhân.

Bao nhiêu lợi lộc hư danh

Càng nhiều tình cảm lại càng khổ thân.

Yêu thương lưu luyến hồng trần

Gia tài quyến thuộc cột chân anh hùng.

Như chim bị nhốt trong lồng

Như cá háu đói gặp vòng lưỡi câu.

Lòng người bể thẳm vực sâu

Biết đâu thật dạ, biết đâu hận thù.

Nào ai thành kính muốn tu

Vạn duyên buông hết, ngục tù thoát ra.

Một lòng tin tưởng Thích Ca

Ngày đêm nghĩ tưởng Di Đà mà thôi.

Công phu đã thành thục rồi

Một mai vượt khỏi luân hồi tử sanh.

Tòa sen Tịnh Độ sẵn dành

Di Đà thọ ký thác sanh liên đài.

 

Liên Hoa Temple 19 Sep 2005

 

 

..

 

Phật giáo nhập môn     Phật giáo và xã hội     Phật giáo và văn hoá     Phật giáo và giáo dục     Phật giáo quốc tế    

Phật giáo sử - truyện     PG và vấn đề tái sanh     Thơ ca Phật giáo     Âm nhạc Phật giáo     Tin tức Phật giáo

Gia Đình Phật Tử       Mẹ và Quê hương     Di tích& văn hoá đất võ     Bình Định: Đất & Người     Thơ ca Bình Định

Bài mới đăng tải     Nối vòng tay lớn     Thông báo     Linh tinh        Pháp Âm        Hình ảnh

Trang chủ     English     Liên lạc     Trang chủ

 

www.lebichson.org

Thành lập

ngày 10 tháng 9 năm 2003

Hit Counter

(This homepage is best viewed with a screen size of  1024 x 768 pixels

Trang nhà hiển thị tốt nhất với chế độ màn hình 1024 x 768 pixels)