![]() |
.. |
LỜI TIỄN BIỆT CỦA CHƯ PHÁP HỮU ĐỒNG HƯƠNG BÌNH ĐỊNH
Thưa Thượng Tọa Nguyên Ngôn kính yêu ! Thưa Giác Linh Thầy ! "NGUYÊN NGÔN im bặt không lời Nghe trong tâm thức khung trời biệt ly Ngẫm đời là một cuộc chơi Lung linh mộng ảo đầy vơi vô thường Ngày mồng Hai tháng Tư vừa rồi, chư pháp hữu trong chuyến thăm bệnh Hòa Thượng Đổng Minh tại thành phố Nha Trang, Hòa Thượng có nhắc đến Thầy, đâu ngờ rằng Thầy đang bình thường mà trở đột ngột; còn Hòa Thượng đang trọng thương nhưng vẫn bình thường! Bốn năm gần đây, pháp hữu chúng tôi đau thương tiễn biệt những người con của quê hương hành đạo nơi xa xứ lần lượt ra đi: Thầy Nguyên Pháp ở Huệ Nghiêm, thầy Quảng Hiện tại Long Khánh - Đồng Nai, tiếp đến thầy Nguyên Bình trú xứ Huệ Nghiêm, ngài Giác Hương quận 12, và gần đây thầy Như Nhựt chùa Phú Thạnh quận Phú Nhuận vừa mới 68 ngày. Bây giờ đến lượt Thầy. Niềm đạo là lẽ thường, nhưng thói đời là cả nỗi đau. Thưa giác linh thầy Nguyên Ngôn! Thầy là tấm gương: Nghiêm khắc nhưng nghĩa tình. Lớn lời nhưng chẳng kể công Nóng nảy nhưng tinh khiết. Khô gầy nhưng khí chất tinh anh! Khi thầy được chọn vào Nam học Phật, thầy tổ huynh đệ mong chờ thầy ngày trở về cố hương. Nhưng rồi tổ đình Ấn Quang nắng ấm, nước ngọt, lại được nâng niu dưới đôi tay từ ái của cố Hòa Thượng Thiện Hòa và cơ duyên Phật pháp nên thầy trụ lại hành đạo nơi chốn xa quê. Những tưởng, Thầy sẽ còn mặc áo Ta Bà, nắm tay cùng các đệ huynh, dạo chơi trong cõi nhà Thiền đôi ba năm nữa. Ngờ đâu đột ngột phân ly, xuân sanh mát dịu hạ về chói chang! Thế là: Pháp tướng của thầy đành biệt ly pháp hữu, thinh âm của thầy im lặng chốn thiền gia. Từ nay: Nghĩa tình, đàm đạo, quê hương, Phật kinh, sách sử, giờ cũng lịm buồn khi thấy kim quan. Còn đâu nữa cho đệ huynh nương tựa? Còn có nhau dẫu chẳng nói lời nào! Anh em Tăng ni nhớ Thầy, dù nhiều khi huynh đệ có lúc đượm buồn trong những định kiến cá nhân, Thầy thanh thẳng góp ý, tranh luận và xây dựng nhưng chúng tôi vẫn trân quí vì tranh luận để soi sáng trong đạo nghĩa và lễ nghi! Còn đâu nữa, để huynh đệ thỉnh thoảng cần bàn luận, chia sẻ quan điểm của Phật pháp trong những lúc, chung nhau trong một bàn trà! Học Phật Thầy tinh chuyên, thuyết pháp Thầy thâm niên, hoá độ Thầy đơn sơ nhưng sư phạm. Sự nghiệp hoằng pháp Thầy đáng là vị Đại Sứ của đức Như Lai, làm người đi ươm mầm Phật chủng khắp muôn nơi. Bấy nhiêu ấy đã làm cho pháp hữu chúng tôi trân quí, học hỏi. Thầy mất đi là xa rồi người pháp hữu chung lo Phật sự gánh vác nhiều nơi. Thương cho chúng tôi thay ! Chợt nhớ lời kệ của cố Hòa Thượng Bích Liên-Trí Hải: "Đêm khuya trăng thấm lạnh lùng Nhà thiền leo lét đèn chong canh dài" mà chạnh lòng cho trụ xứ Khánh Vân.
Thưa Giác linh pháp hữu đai huynh! Vẫn biết: Thầy đi trong mùa Hạ, như là người cởi áo khoát. Sá gì, dù tử sinh cách trở tình đạo vẫn chung đương. Sự mất của Thầy nhẹ nhàng và đơn giản như sự sống của Thầy. Nhưng pháp hữu chúng tôi, những người còn nán lại không khỏi ngậm ngùi xúc động, trong giây phút tiễn biệt này. Thưa Thầy, trong giờ phút biệt ly này, chuẩn bị tiễn nhục thân Thầy hòa trong lửa đỏ; huynh đệ pháp hữu vẫn hãnh diện về Thầy, người đã cống hiến trọn vẹn thân tâm trong giòng giáo lý của đức Như Lai. Kính phục Thầy, trên giường bệnh vẫn niệm Phật, cho đến 5 phút trước khi Thầy mất. Chúng tôi, những người còn ở lại vẫn luôn nhớ đến Thầy, nguyện cùng Thầy trong tận cùng vô biên kiếp cùng là Pháp lữ Thiền môn. Xin Thầy hộ niệm cho huynh đệ, pháp hữu còn lại, theo dấu chân Thầy, xả thân hoằng dương chánh pháp, đáp đền nghĩa nặng bốn ân. Thành kính đảnh lễ và bái biệt Thầy! Nam Mô Tự Lâm Tế Chánh Tông tứ thập nhị thế, Bình Định - Nhạn Sơn Tổ đình, Sài Gòn-Khánh Vân tự, trụ trì húy thượng THỊ hạ LộC, tự THÀNH VĂN hiệu NGUYÊN NGÔN pháp hữu giác linh chứng giám. |
.. |
(This homepage is best viewed with a screen size of 1024 x 768 pixels Trang nhà hiển thị tốt nhất với chế độ màn hình 1024 x 768 pixels) |
Thành lập ngày 10 tháng 9 năm 2003 |