..
|
Viết Về Quê Hương
Thảo Ly
Ôi quê hương nghe xao xuyến bồi hồi
Khi ai nhắc về Việt Nam, xưa ấy
Nơi quê hương yêu quý, xa vời vợi
Luôn sống, trong tôi - suốt cả cuộc đời
Những tiếng võng đưa, giọng hò êm ả
Câu à ơi, trong khúc hát dân ca
Ðã nhận biết, từ những ngày thơ bé
Truyện dân gian, Bà kể thủa xa xưa!
Những cô Tấm, ẩn mình trong qủa Thị
Những nàng Kiều, sống mãi với làng thơ!
Quê hương tôi từ những năm dựng nước,
Các vua Hùng gây gấm vóc, giang sơn
Với Cổ Loa, Thánh Gióng đánh giặc Tàu
Thêm vào đó những Trống Ðồng Ngọc Lũ
Trải qua bao thế kỷ giữ, dựng xây
Nổi lên những Trưng Vương cùng Bùi, Triệu
Hưng Ðạo Vương, Lê Lợi với Quang Trung
Ðều là những anh hùng vang xanh sử
Trải các triều Ðinh, Lê, Lý, Nguyễn, Trần
Vẫn chống giặc và mở mang bờ cõi
Dựng gầy nên, đất nước Việt Nam ta
Từ Ðế Nghiệp, thành Thăng Long yêu qúy
Có Hồ Gươm, chùa Trấn Quốc, Hạ Long
Chùa Một Cột, Ðền Hùng bao thắng cảnh
Ðến miền Trung, đất cổ kính Nội Thành
Các lăng tẩm, cung điện thời Triều Nguyễn
Trải sông Hưong, Thiên Mụ, bến Ngự Bình
Về đất đỏ miền Nam, Thành Gia Ðịnh
Với Lăng Ông, Dinh Ðộc Lập Sài Gòn
Hòn đảo ngọc: của Ðông Dương - muôn thủa
Tôi đã viết nên bài thơ ca ngợi
Ðất cha ông bất diệt, nước Việt Nam
Những rừng vàng, biển bạc chưa khai khẩn
Trái cùng hoa, nặng triũ cả bốn mùa
Ðất nước tôi, một dải đất thiêng liêng
Anh hùng lắm và nên thơ, đẹp lắm!
Dù tha hương, nhưng lòng tôi vẫn nhớ
Giai điệu nồng nàn của đất mẹ trong tôi!
Câu “Tổ Quốc” đêm ngày, luôn luôn nhắc,
Kiêu hãnh riêng mình, vẫn dòng dõi Việt Nam!
Thảo Ly
17.8.1983
|
..
|