..
|
LỜI MẸ TRONG ĐÊM
Ngọc Long
Ngủ đi con ngoan của Mẹ này
Đừng nghĩ nhiều con nhé, Mẹ yêu con…
Mắt mẹ buồn đôi má héo hon
Con hờn tủi trên chuỗi ngày đơn lạnh
Út thương yêu, Mẹ thương con nhiều
Mẹ ngắm mãi đây hình hài con đang lớn
Út bé bỏng ơi, chớ giận hờn
Để cho mộng mị lăn tròn giấc
Mẹ ngắm con ngoan mẹ vui nhiều
Bậc thang đời con đi từng nấc
Chập chững như cái thuở thơ nào
Mẹ dõi theo má ấm rạt rào là yêu
Út ngoan ơi, Mẹ không nói một điều
Vì hạnh phúc trăm chiều khi con đã lớn
Con bước đi lệ Mẹ đổ nhiều hơn
Cánh chim bằng non lắm con lướt khắp giang sơn
Con uyển chuyển lượn tung trời gió lộng
Mẹ mỉm cười ngắm Út của Mẹ thiệt là ngoan!
Đêm con buồn Mẹ lặng lẽ trông theo
Có biết khóc tim Mẹ lệ sầu đây nhỏ máu
Con âu sầu, ruột Mẹ đứt từng cơn...
Út ngoan ơi, bây giờ con đã lớn
Con xử sự, Mẹ chẳng nói được gì
Lòng Mẹ chỉ bao la là ánh mắt
Dõi đời con trong bóng dắt đêm tàn ...
Út cưng ơi... mãi mãi là Út ngoan
Mẹ yêu lắm... bên đường con cứ bước
Đúng hay sai, hãy ngước mặt nhìn trời
Vầng Thái Dương vẫn một màu không đổi
Sóng trong con, con có cách lặng rồi
Út ngoan ơi, Mẹ chỉ là ánh mắt xa xôi
Theo con đó, nhịp từng chân con bước
Con nói cười nghe hoan hỉ nước đồng xanh
Mẹ yêu lắm, đêm dõi về sóng sánh
Lệ héo hon, mong hạnh phúc đời con
Út ngoan ơi ...
Mẹ yêu con nhiều!
Ngọc Long
Xin chân thành cảm ơn
bạn Thuỳ Dương QN đã gởi bài thơ trên đến trang nhà!
|
..
|