|
||
![]() |
.. |
Những Nẻo Ðường Việt Nam HUY LỰC - BÙI TIÊN KHÔI
Tôi đã đi từ Cà mau ra Bến hải,
Tôi đã đi qua khắp các đô thị nguy nga to
nhỏ, Tôi đã gặp, Cô gái sông Hương tóc thề bay trong nắng, vành nón nghiêng nghiêng che cả bầu trời. Tôi đã về miền quê nhỏ xa xôi, Trưa buồn tẻ theo tiếng gà eo óc. Tôi đã theo xe, qua những quãng đường gian nan khó nhọc
Đà lạt, Pleiku
Tôi đã nghỉ lại đêm trăng rằm Quảng trị
một chiếc cầu mà hai nhịp xa xôi Vầng trăng xẻ đôi phần ngăn cách.
Tôi đã ghé đồng U Minh qua bao bụi bờ sông lạch, đêm không mùng mặc cho muỗi no say, sao thổn thức trên đọt cây rừng cô quạnh. Tôi ở lại, Thủ Đô chiều mưa tạnh, Đời dâng lên những làn má căn tròn, ban tay gầy xoay mạnh chiếc ly con, bao mộng tưởng ngất ngây cùng hớp rượu. Tôi đã về,
Phan rang với tháp chàm
kỳ cựu, Giọng hời...hời... não nuột héo hon,
nghe nức nở tưởng như chừng đứt ruột. trống bập bùng đêm hội trên truông, hoang sơ quá loã lồ cô gái Thượng. Tôi đã ngồi, trên đập đồng Cam khi nắng chiều đổ xuống, theo nước về cho đồng ruộng thêm tươi, đôi vợ chồng tát nước hò ơi! gàu nước đổ theo tiếng lòng hối hả. Những nẻo đường đã qua
làm sao tôi nhớ cả Những người tôi gặp được, dù lạ dù quen,
dù kẻ giàu sang, hay lam lũ nghèo hèn,
Tôi yêu hết những con người đất Việt
Huy Lực
|
.. |