..
|
Quê Em Còn Nhớ
Viễn Phương
Em đi từ chốn nhiều mưa
Bước chân phiêu lãng còn chưa trở về
Quê em nắng gió tư bề
Đất cày sỏi đá ủ ê kiếp nghèo!
Trùng trùng đồi núi cheo leo
Sông dài biển rộng bọt bèo mây mưa
Nói sao cho đủ cho vừa
Quê em thế đó sớm trưa tảo tần!
Hè thời ăn thiếu, thiếu ăn
Đông sang thiếu áo, thiếu chăn, thiếu giường
Lá thưa che gió làm tường
Chỉ mong được giấc mộng thường bình an!
Giờ đây sau giấc mơ tàn
Em đi dong rủi với ngàn đau thương
Làm thân viễn xứ tha phương
Mãi còn thương nhớ quê hương phong trần!
VIỄN PHƯƠNG
|
..
|