TRANG CHỦ

www.lebichson.org

TRANG CHỦ

  NHỚ VỀ QUÊ HƯƠNG VIỆT NAM MẾN YÊU, NƠI ĐÃ CHO TA BAO NIỀM HẠNH PHÚC LẪN NHỮNG KHỔ ĐAU - THÀNH KÍNH TRI ÂN MẸ CHA NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHO CON TRÁI TIM VÀ HÌNH HÀI ĐỂ CON ĐI VÀO CUỘC SỐNG!

..

 

tìm về nỗi nhớ

TRƯỜNG ĐINH


        Trời dần tàn. Những hạt nắng rơi muộn, từng hạt ngỡ ngàng trước áng sương chiều len tới, nhường chỗ cho thời gian lên tiếng gọi từ cơn gió hạ tàn và bóng đêm mờ tơ phủ. Ðâu đó, vài tiếng chim lạc đàn kêu hoang trên đường bay về tổ. Cánh gió lăn tròn vẫy gọi cho những gì còn lại với tháng ngày.

        Tôi vén bước lang thang, lòng nhuốm một màu chiều như màu hoàng hôn lữ thứ. Trong những buổi chiều cuối tuần, tôi vẫn thường dạo bước theo con đường nhỏ quen thuộc nơi nghĩa trang có những ngôi mộ hoang màu cỏ cháy. Tôi nhớ ngày nào còn trên quê hương, tôi đã bước tới một thời mơ mộng đẹp khi còn là đứa học trò. Và giờ đây, tôi nơi xứ ngoại đã gục đầu bỏ lại quê hương. Tôi đã bỏ xa người Cha già ngoài nẻo gió. Tôi đã mồ côi quê hương trọn đời còn lại. Tôi giờ đây như kẻ không nhà còn đâu đất đứng để tự hào quê hương. Ôi, mảnh đất quê Cha già quá tuổi. Tiếng hát quê hương thân yêu ngàn thế kỷ. Tôi đã sinh làm người từ trên vết thương quê hương đó, đã bước theo từng bước chân Cha già dấn bước, người đã đưa tôi dạo khắp chốn đời, người đã dạy tôi biết bao điều thế nào là cuộc sống, thế nào là kiếp gọi nhân sinh.

        Hôm nay, trong buổi chiều mưa hạ, tôi bước từng bước dài, thật dài, nơi có xứ người nhưng không bóng quê hương. Tâm tư như đang cố quay bước dĩ vãng để mong tìm về quê cũ, nơi có mưa ngâu đang xối tắm, nơi có nắng vàng rực cháy reo vang, nơi có người Mẹ hiền đang héo mòn giấc ngủ, nơi có Cha già buồn tẻ đêm thâu.


"con nhớ bóng Cha ngồi bên sông nước mặn
con nhớ Mẹ già mắt dõi tìm ai
sông cạn nguồn còn chảy chia hai
mượn lời gởi gắm nỗi niềm thương đau
ơi người ơi, mưa buồn đơn côi
sông ơi có gợn cơn sóng gọi sầu
long lanh nước chảy qua cầu
gió đưa nỗi nhớ về đâu" (1)

 

        Ngày hôm đó, tôi đã rời bỏ quê hương yêu dấu, đã gục mặt cúi đầu ra đi, đã lên tiếng làm kẻ chạy tìm tự do, để lại Cha già quạnh quẽ bên bờ vắng. Ðêm đó, Mẹ đã nhỏ lệ buồn ly biệt, Cha đã rơi nước mắt chia phôi. Những giây phút bên nhau đã vụt bay như chớp mắt. Ngày chia tay thật ngắn nhưng đêm buồn thật dài trên con tàu ra khơi sóng gió. Tôi tiếc thương chuỗi ngày quá khứ. Ðôi mắt hoài vọng như nụ hoa cằn héo. Ðôi bàn tay không đủ sức dựng lại thời gian. Chỉ còn trái tim và linh hồn để gởi trao bao điều tự nhủ theo gió chiều, để giăng hạt nhòa trên giòng sông cũ, để tìm về quê hương đã mất một lần. Tâm tư như cánh gió chiều nghiệt ngã đang tuôn mình trên khắp mộ hoang, đang cố mỏi tìm về trên những nghĩa trang xanh, trên những ngôi mộ đầy cỏ dại, để tự hỏi chính mình trong vô vọng: "Ngôi mộ nào là ngôi mộ của Cha yêu?".

 

"bóng nước trong mưa mờ trước gió
bay theo hương khói ngát sương chiều
vi vút âm vang người đâu đó
giọt nhỏ theo lời: Cha mến yêu
người ơi, chốn đó, hoa và cỏ
kẻ bước dần xa, gió quạnh hiu"


        Trái tim là nụ hoa hồng, là tiếng hát mưa ngâu, là món quà nước mắt từ những người con xa xứ. Những nụ hồng đã ngập đầy suối lệ, đã rơi thật nhiều, đã sầu vương muôn đời tự biết rằng quá trễ. Và, nụ hồng nầy, ngàn nụ hồng nầy, từ trái tim và giòng nước mắt, xin dâng lên tất cả những người Cha già đơn côi nơi cổ mộ hoang tàn từ cuối trời quê hương...

        Con mong ước tháng ngày những nụ hồng vẫn tươi nở, là người bạn đời đem nguồn vui đến cho Cha, cho tất cả những người Cha đã khuất bóng đơn côi ngàn thế kỷ. Những niềm vui sẽ có là chiếc khăn tay lau khô lệ, là con tàu ra khơi đưa người về cõi gió, về chốn xa có sức ấm tình người. Con, hai tay dâng Cha nụ hoa hồng, từ trái tim và linh hồn đang chết tắt, xin Cha hãy ấm êm nơi vùng đất mới - vùng đất của bình an và vô kỷ. Nơi đó, từng đêm, sẽ có những người con nguyện cầu. Nơi đó, sẽ có tiếng trăng reo bên tai Cha lời ca thiết tha. Nơi đó, sẽ có gió sương về với Cha, như niềm vui trong những ngày dài con trẻ còn chạy đùa thơ dại. Và nơi đó... sẽ có tiếng hát muôn đời của những người con viễn xứ, như món quà ru đêm ngủ... theo thời gian tuôn chảy mãi không ngừng...


"ấu thơ ơi còn hoen mắt lệ
Sài gòn ơi trong đêm nhớ
nhìn chiếc bóng qua màn đêm vỡ
Cha đã về trong giấc ngủ mơ
quê hương ơi, nghìn thu nỗi nhớ
bóng chim về... nhớ mãi... người ơi..."

 

       
Trường Ðinh

 

..

 

Phật giáo nhập môn     Phật giáo và xã hội     Phật giáo và văn hoá     Phật giáo và giáo dục     Phật giáo quốc tế    

Phật giáo sử - truyện     PG và vấn đề tái sanh     Thơ ca Phật giáo     Âm nhạc Phật giáo     Tin tức Phật giáo

Gia Đình Phật Tử      Mẹ và Quê hương     Di tích& văn hoá đất võ     Bình Định: Đất & Người     Thơ ca Bình Định

Bài mới đăng tải     Nối vòng tay lớn     Thông báo     Linh tinh     Hình ảnh

Trang chủ     English     Liên lạc     Trang chủ

Hit Counter
khách viếng

 

www.lebichson.org

Thành lập

ngày 10 tháng 9 năm 2003