Vớt Bọt Sóng Làm Thơ
LaLan
Biển quê mình giờ có lạ không anh
Nước còn xanh, sóng còn tung bọt trắng ?
Em ngủ gục để rơi mười năm chẵn
Biển đời thêm lớp lớp sóng bạc đầu
Ngày chia xa có hò hẹn gì đâu
Chỉ có biển vu vơ ngàn năm đợi
Sóng xô bờ... sóng rời xa... vời vợi
Ta ngậm ngùi vớt bọt trắng làm thơ
Vẫy tay nhau em vào một cơn mơ
Đời cuốn nhanh mười năm qua thoáng chốc
Thơ em viết chưa lần mời anh đọc
Bởi sóng tan không tới kịp chân trời
Lời thơ em vay bọt sóng quê người
Nên không mặn như biển trời quê mẹ
Mỗi vần thơ như mỗi lời khe khẽ
Sóng đợi mi về gom bọt viết tình thơ
Biển ơi biển, ngày em về có giận
Lâu quá rồi, sóng hết bọt làm thơ! ?
LaLan

|