Hết rạng bình minh đến xế tà
Dặm trường mỏi mệt những sân ga
Tàu đi xuôi ngược rồi về bến
Lữ
khách dừng đâu cũng chẳng nhà
Này
phố này thôn này núi sông
Dù mặt từng
quen vẫn lạ lòng
Rèm buông dạ
chủ che im ỉm
Tình khách làm
sao gởi mặn nồng ?
Đâu
lửa đoàn viên ấm mái sương ?
Nào hương tri
kỷ ngát đêm trường ?
Mưa rơi sũng
lạnh lòng cô khách
Quán trọ nằm mơ
lửa cố hương
Hết
sân ga lại đến sân ga
Lạnh nhạt thờ ơ
khách lại qua
Tấm thân cô lữ
đường thiên lý
Bóng ngã đìu
hiu lạnh nắng tà
Lê Triều
Phương