|
||
![]() |
.. |
QUÊ HƯƠNG TRONG KÝ ỨC* chùm thơ tác giả PHỔ ĐỒNG
QUI NHƠN BIỂN NHỚ PHỔ ĐỒNG
ta về trăng nhớ bước chân dấu in bờ cát bạt ngàn sóng xô đi qua vết tích xóa mờ trăng nghiêng ánh bạc đôi bờ gió ru nhớ xưa biển đọng sương mù hàng dương xuống thấp vi vu gió lùa Qui Nhơn biển nhớ giao mùa sóng vang kí ức nếp nhàu tuổi thơ đường lên Gành Ráng lô nhô mộ Hàn trăng dựng gió xô xuống ngàn hư vô bóng lạnh điêu tàn nằm nghe trăng đổ bóng vàng bơ vơ giờ còn dư ảnh lơ mơ sát-na hiện thực nào ngờ đổi thay chỉ còn gió thổi mây bay vầng trăng vẫn sáng như ngày đầu tiên.
HÒN VỌNG PHU PHỔ ĐỒNG
chiều đông mây thấp la đà Vọng phu mất dấu núi Bà mù tăm chim kêu khản giọng lạc đàn buồn dâng chiều xuống ngút ngàn lạnh tênh Linh Phong chuông vọng chênh vênh chở buồn nhân thế lênh đênh dưới ngàn.
SÔNG QUÊ PHỔ ĐỒNG
từng giọt nước xuyên tan nguồn đá cụi nắng cựa mình đá thở khói hư vô sông xanh bóng tre quằn nghiêng trong gió chiều mơ màn nghe đất lạnh mầm non
dòng sông xưa tuổi dài vương tóc trắng đã một lần tắm gội để nghìn năm nước vẫn nước vạn đời sông chuyên chở bờ trăng ngàn thuyền đợi bến lạnh căm
mùa lũ đến đôi bờ loang sóng bạc phù sa bồi, bên cạn nhớ bên kia cho lau lách nước xuôi nguồn để lại hạnh phúc nào vàng ánh thóc đầy sân
dòng sông lạnh chở trăng về bến đậu ngược dòng trôi đến đầu bãi phương đoài sông tình tự những đêm buồn giăng lưới thả hồn mình lên ánh bạc lênh đênh
dãi tóc xanh mùa hè hong gió nhẹ cuối chân trời dòng đổi lạc phù sa len lách qua ruộng đồng mang hơi thở đất hồi sinh cho nghiệp sống mọi nhà
sông thơ ấu những trưa hè nắng đổ thịt da mềm mơn trớn giữa dòng trôi những kỳ thú suốt đời như không đổi đến muôn đời vẫn đẹp vẫn thiết thân.
KHÔNG ĐỀ PHỔ ĐỒNG
1. đường quê xa nỗi nhớ gập ghềnh dấu chân trâu ký ức còn ghi lại cánh diều ảnh lưng trâu. 2. chuồn chuồn vờn gợn nước ảnh chìm mây cuốn bay bờ tre trưa gà gáy nghìn năm vọng chân mây. 3. cu cườm trưa chợt gáy nhớ quê nhà ấu thơ ngày qua ngày thật vội tay trắng tóc bạc phơ! 4. hương xoài thơm ngây ngấy lay động ký ức xưa một khúc đời cơ cực tuổi thơ đọng hương thừa. 5. rạ rơm mùi nhẫn nại mẹ đi cấy trên đồng nắng lay da nám đọng suốt đời khó vì con. 6. sông quê chiều nắng đỗ lúa nhẹ thoảng đưa hương đò ngang chờ khách vắng đèn mờ lay bóng đêm. 7. sinh ra thời ly loạn mẹ cha, nghèo lại nhà tuổi lên năm theo mẹ mót lúa cánh đồng xa. 8. mùa đông không đủ áo trời lạnh đến thấu xương co ro trong ổ rạ giấc mơ đẹp nửa chừng. 9. tối ba mươi mười bốn hay theo mẹ lên chùa cầu xin trên ân Phật cho cả nhà bình an. 10. nắng qua còn để lại vết hằn nám mặt cha suốt đời người xa lạ bên cạnh mẹ vì con! 11. mỗi trưa hè nắng gắt ôi! dòng sông tuổi thơ trần truồng duyên vô sự còn chút gì mộng mơ. 12. con dế mèn thấp thỏm mơ gối nằm cỏ non thay trẻ trò kiêu hãnh hơn thua một trận đòn. 13. lũ chuồn chuồn nhá nước đôi cánh trong thật xa hình như không biết lạ sao lại đậu nơi này? 14. bờ tre ngồi đứng bóng gió thoảng đồng lúa xa hương nghìn năm còn đọng chút tình vọng cố hương. 15. Lạc điền qua An lợi An lợi lên Phổ đồng mẹ cha khốn khổ sống ôi nước lợ phèn chua! 16. một chút thương đồng loại một chút thương mẹ cha một chút thương nơi ở cộng nghiệp xứ nạn ta. 17. quê cha vùng Nước Mặn quê mẹ nước xà hai gặp nhau cùng nghiệp sống quê nào cũng khó khăn. 18. cánh cò thương lặng lội đồng xa mẹ chửa về trăm năm chìm nắng xế bóng hạc dõi chân mây. 19. cánh cò nghiêng nắng xế thanh bình chiều đồng quê mục đồng nghiêu ngao hát trâu tự động đường về. 20. ngư ông còn để lại nước gợn bóng chân mây động chút bờ lau sậy trả lại nước lặng sâu. 21. đu đưa dưới giàn mướp bông vàng rụng hương thơm cha đồng xa về muộn mẹ ngồi chờ trăng lên. 22. cớm rang từ hạt bắp nghe thơm lửng mía đường món cớm hương đồng nội nhớ quê mùa gặt xong. 23. rặng núi Bà tiếp giáp chân trời biển quê tôi vị muối mặn nghìn năm kết tinh nguồn đá cội. 24. năm lên sáu cắm trại lần đầu biết biển khơi rừng dương biển Kẻ thử nay ký ức mù khơi! 25. thương, cha thường dú kín mẹ hiện rõ chăm nom tính hiện thực thể hiện dù sao, mẹ gần hơn! 26. con quê nghèo thường đợi ngày giỗ chạp ông bà tôi tuổi thơ kỳ lạ nước mắn dầm cá rô. 27. phần thưởng dành toàn xã lớp năm mới vào đời cuối năm học trò giỏi thầy Tô Bường, thầy tôi sang lớp tư bết bát học hành chẳng ra chi cha mẹ thầy phiền trách không biết lý do gì? 28. ham chơi làm theo ý những trận đòn nên thân mẹ cha vì con trẻ không chỉ lo áo cơm! 29. hàng rào hoa dâm bụt cha trồng cạnh mái hiên gió lay hoa bướm đậu nắng xanh trời ấu niên. 20. bông bí vàng ong đậu trời xanh thấp xuống dần trái non vừa tượng nụ tương lai một góc trời. 31. hoa cải vàng bướm lượn nghiêng nụ dậu dưa leo gió tàn đông nắng réo luống cúc vàng xuân sang. 32. bồng sàng, ngò bắn ngọn cải cay tròn lá xanh đọng sương ngời lóng lánh mặt trời hóa kim cương. 33. rò tỏi, hành say nắng sa lách nhú hoa mơ ong mật mang nỗi nhớ vi vu suốt một mùa! 34. đòng đòng xanh biển đợi ngọt lịm trưa hè buông sữa nuôi tuôn dòng sống tóc dài cuối chân mây. 35. lũ về mang đất mới phù sa tôm cá mong mênh mông dòng nước bạc vui buồn lạnh đông phong. 36. mo cơm trời đổ lệ lội nước học trường xa thương cho thời thơ ấu cái đẹp tưởng chừng xa! 37. viên bi tròn lăn đích un lô và deux lô sát phạt trò chơi cõng thắng thua lúc nào lo! 38. thi đua nhau chọi vụ âm vang cuốn một vùng trò đùa nghe ma thuật hơn thua gợi kỳ cùng. 39. tháng ba mùa gặt lúa vàng sân đọng mùi hương tóc mẹ dài trước cửa hong nắng đàn chim bay. 40. gió lay bông bưởi rụng hương thừa sót trăm năm đọng mãi vùng ký ức thoảng động bờ xa xăm. 41. mỗi năm ngày đầu tết theo cha mẹ lên chùa hân hoan mừng tuổi Phật đồ mới lạy sợ nhăn. 42.
một chút hương cho gió một chút lửa cho mây một chút tình cho mộng một chút si cho ngày. 43. dọc đường hoa dại nở bướm đậu bờ ngát hương vô tình cơn gió thoảng lay động giọt nắng xa. 44. nắng phơi dòng nước lạnh mây trời đọng trên mi vầng trăng xưa trên đỉnh hố thẳm không đáy lay. 45. tìm lũng sâu rơi mãi như viên bi lăn tròn không nơi nào dừng lại cuộc sống đã hình thành. 46. một viên sỏi liệng xuống nước lặng vòng tròn loang tâm duyên thế giới hiện ba nghìn, hạt bụi lay. 47. mù sương biển đá lạnh hạt cát mòn sóng ca nghìn năm ru biển cả lắng trong vị trăm sông. 48. trên đầu sào trăm thước con bướm vàng ngủ say thiền sư buông tay gậy không hư bỗng hiện về. 49. ôm mây đầu gối mộng ngủ khì vọng trăm năm nghìn năm mây lãng đãng mộng đầu tiên sau cùng. 50. đá cười duyên hoa nở Phật về quên dấu chân Người đi thiên thu mất giọt nắng buồn bân khuân! 51. thạch nhơn vẫy cờ múa trâu bùn lội qua sông sinh tử cầu huyễn mộng chợt gãy giữa lòng tay. 52. xưa kia Người lay mộng nay Người về đối không mốt mai Người để lại biển không hoá mộng vàng. 53. chân đi không chạm đất mọi nhà ghé lại thăm sát-na vô lượng dặm chân không giở gót hài. 54. qua mơ hiện bươm bướm tỉnh ra chủ nhơn ông mộng-thật nào biết được chân giả có và không? 55. tụng kinh hoa lá rụng Phật quên mất đường về buông tay kinh lay động Phật về từng chữ hoa. 56. tự dưng cầu giải thoát ai trói buột mà cầu? nếu việc không lưu dấu xiềng xích có làm gì? 57. không nghĩ thiện và ác nghĩ gì không vướng tên nghĩ về không nơi chốn đương niệm là cố hương.
* Tựa do người biên tập trang nhà www.lebichson.org đặt
|
.. |